Con đỉa
Posted by CU MÔ trên 13.04.2011
Có chuyện ni Mô muốn kể với mọi người!
Ấy là tình hình dạo ni một số bà con nông dân vùng châu thổ Sông Hồng bỏ làm ruộng, mà chuyển sang một nghề rất chi hót bà lót, đó là nghề săn đỉa.
Ua chời! Đây là lần đầu tiên Mô được nghe tới một cái nghề rất chi là rất chi như rứa.
Ừ mà hè! Nghề chi mà có nghề lạ đời rứa chừ? Cái loại động vật thuộc ngành giun đốt (*) hút máu người không biết tanh ý thoắt một phát trở thành loại hàng hoá đắt…như tôm tươi ư?
Rứa mà có đới!
Này thì nhé, một kg đỉa có giá hơn 2 triệu đồng. Đỉa mùa lạnh có giá hơn đỉa mùa nóng vài trăm nghìn đồng. Lý do đắt rẻ đó nô có chi là phức tạp cả, chẳng qua đỉa mùa lạnh hắn chui xuống bùn cho ấm nên khó bắt, còn mùa nóng thì hắn bơi lội tung tăng để kiếm ba cái bắp chân mô ngon ngon hở ra để mà lao tới mút chùn chụt, nên dễ bắt hơn.
Nhưng mà hắn mút chi thì mút, kệ hắn. Cái mà Mô nói tới đây là chiện vì đỉa đắt như…tôm tươi rứa, nên nhà nhà thi đua, người người thi đua, chỉ cần mỗi ngày bắt chừng chục con đỉa là có ngay tiền trăm để xài, thì ai mà không ham, ai mà không đổ xô đi bắt.
Mà bắt làm chi rứa hè? Hỏi ra mới hay nghe đâu bên “nước lạ” dạo ni đang rộ lên phong trào nhập khẩu đỉa để sản xuất ra một thứ thuốc cầm máu rất hiệu nghiệm. Nhưng đỉa bên đó có lẽ hiếm hơn bên miềng, cũng có lẽ họ để dành loại tài nguyên đặc biệt này khai thác sau, còn trước mắt cứ vét bên láng giềng anh em cho hết, như những cái vụ vơ vét mèo, ba ba thuồng luồng dạo nọ.
Ừ thì là, âm mưu chi thì âm mưu, vét chi thì vét nhưng dân miềng được làm giàu, chí ít cũng đủ tiền đong gạo từ cái con vật thân đốt ni rứa là cũng có thể qua tháng ba, ngày tám rùi. Mừng ơi là mừng!
Nhưng cái điều mà Mô cảm thấy vui nhất, đó là từ một con vật có hại, vụt một cái nó trở thành “ân nhân” của con người. Chớ còn gì nữa, nếu không có nó, máu chảy một hồi thì có mà ngáp à!
Đêm nằm vắt tay lên trán, Mô nghĩ ờ mà sự đời cũng lạ. Có những cái ban đầu bị người ta nguyền rủa, lên án, thậm chí tiêu giệt…nhưng một thời gian sau lại được tôn vinh, lại được sùng bái.
Thì cái vụ đỉa ni chẳng là một ví dụ trong muôn vàn cái ví dụ đó sao. Xưa nay nó là một con vật gớm chết và bất kỳ ai tóm được nó cũng đều giết thẳng tay. Zdì sao zdậy cà? Vì nó đi ngược lại lợi ích của con người, là loại hút máu người không tanh, nên cần lên án và xử tử.
Rồi thì là loại rắn rết, bò cạp…chi chi nữa chẳng hạn. Rắn hổ mang, cạp nong cạp nia mà cạp một phát, nếu chữa không kịp thì có mà về với ông bà. Nhưng người chết vì rắn cắn thì ít, người được cứu sống từ nọc rắn được chiết xuất và chế biến thành thuốc thì nhiều…
Vậy ra, đâu phải cứ độc nghĩa là phải có hại. Đâu phải ngược lại với ý muốn chủ quan của mình, nghĩa là nó phải xấu xa.
Ừa thì nhẻ! Tại sao có những vấn đề người ta cứ cho là nguy hại, nhưng không chịu nhìn nhận rằng, phía sau cái gọi là nguy hại đó, nó cũng có những cái không nguy hại, thậm chí lại có lợi, rất có lợi nữa là đằng khác.
Cái điều quan trọng là người ta có chịu chấp nhận, có chịu nhìn nhận điều đó không mà thôi. Như thể nọc độc của con rắn làm chết người thì ít, nhưng cứu mạng người thì nhiều. Như thể con đỉa hút máu, nhưng nếu biết sử dụng, thì nó lại có giá trị cầm máu. Đỉa hút máu không chết người, nhưng đỉa làm thuốc cầm máu lại cứu được muôn người.
Chả thế mà cổ nhân có dạy “Dĩ độc trị độc” và “dụng nhân như dụng mộc” đó sao!
Rồi thì là biết đâu đấy, vào một lúc nào đó, những cái cho là sai trái, một thời bị lên án nay lại được tụng ca, lại được tôn vinh và lại được sùng bái và đắt…như đỉa thì sao!
Thế mới hay, nếu nhìn chiều này của sự việc, vấn đề có thể là “lợi bất cập hại”, nhưng nếu chịu khó nhìn sang chiều ngược lại thì hoá ra “hại bất cập lợi” cũng nên.
Một cái lợi trước mắt, nhưng để cái hoạ lâu dài liệu có bằng chấp nhận một cái gì đó có thể “hại” trước mắt, nhưng được một cái lợi dài lâu.
Mất một được mười chính là chỗ đó!
(*) Cảm ơn anh Dân Cổng Chốt đã góp ý xây dựng bài này!
Mot nguoi Hue said
Ben Sec,tui da xem film ve “SXuat” dia o Nga roi.
Mô said
Dạ đúng đó bác! Bên Nga người ta có trang trại nuôi đỉa để làm thuốc. Họ nuôi đỉa bằng máu ngựa thì phải. Mô chỉ nghe rứa chớ cũng không rõ vấn đề này lắm.
Phay Van said
Con đỉa có lợi gì cho nông nghiệp không bác? Có âm mưu gì đằng sau không ạ. Sao em chẳng có cái nhìn thiện chí về anh bạn láng giềng khổng lồ này.
Mô said
Có lợi cho nông nghiệp chớ O Phay. Nếu lội xuống ruộng mà bị đỉa “mút” thì chứng tỏ ruộng ở đó trong sạch. Đến vụ mùa cứ chọn ruộng đó mà mua gạo về ăn là khỏi lo bị đầu độc bằng thuốc bảo vệ thực vật 😀
Còn cái vụ có âm mưu chi của anh bạn “nước lạ” không thì chắc không,nếu có thì cũng chỉ “vơ vét cho đầy túi tham” mà thôi.
Phay Van said
Cảm ơn bác Mô, thế mà em cứ tưởng… Em bị nhiễm cái thói của nhà nước, nhìn đâu cũng chỉ thấy thù địch, luôn nâng cao tinh thần cảnh giác, đề phòng bị diễn biến 😀
Mô said
Rứa thì Phay Van đích thị là con người mới XHCN rùi đó 😀
Thuận Phong said
He he, cơ hội mần giàu đây rồi! 😀
Mô said
Po mở trang trại nuôi đỉa đi, chẳng mấy chốc mà thành tỷ phú. Cho anh Mô vay ít, mua xe hơi chạy chơi 😀
Thuận Phong said
Với tình hình như ri, nếu không nuôi thì vài năm nữa chắc tìm đỉa trong sách đỏ quá bác hè.
Mô said
Rứa thì khẩn trương lên, chớ nếu không trong sách đỏ cũng chưa chắc còn, vì lúc đó nói tới đỉa các nhà sinh vật học chắc chi đã biết nó là con chi 😀
Dân Cổng chốt said
-Không hiểu bọn Tàu làm thuốc cầm máu có đúng không? Theo tui biết thì trong hệ tiêu hóa của đỉa có chất Chống đông máu(ngược với cầm màu à nha!)là Hirudin.Đỉa dùng chữa bệnh khá phổ biến ở Pháp,Anh,Nga…Người ta lợi dụng Hirudin hoặc các hoạt tính của nó để chống nghẽn mạch máu,giãn tĩnh mạch,tăng huyết áp…
-Không biết đỉa bắt trong thiên nhiên chữa bệnh có an toàn không chứ các nước tiên tiến thì người ta nuôi trong phòng.Người ta dùng máu của động vật có sừng cho đỉa ăn.
-*Nói thêm:đỉa mềm rứa nhưng không phải ngành Thân mềm(Mollusca)mô nợ,anh Mô sửa ý ni đi hỉ.Mà thôi,kệ,không ảnh hưởng chi.Chúng thuộc ngành giun đốt(Annelida).Hề hề…Tui là dân Thủy sản,có học sinh vật, xin khoe cái đã, anh Mô nờ.Cũng góp lời vô chút rứa.Chúc vui!
Mô said
Mô cũng nghe nói trong con đỉa có chất chống đông máu. Nhưng đọc ở báo Đất Việt thì lại thấy nói là có cả tác dụng cầm máu. Thực ra thì Mô mượn ý bài báo để nói thôi.
-Việc nuôi đỉa thì Mô nghe nói ở bên Nga người ta dùng máu ngựa cho đỉa ăn. Không rõ thế nào, cũng có thể là anh Dân Cổng chốt nói đúng.
-Góp ý của anh về đỉa thuộc ngành giun đốt, Mô xin tiếp thu và sửa liền. Hi hi…Mô đã từng nhận là đối với thứ cây con là Mô dốt không còn chỗ nào mà để nữa 😀
-Cảm ơn anh đã góp ý cho Mô!
cú đỉn said
Cung cấp cho Dân cổng chốt chi tiết ni : Hồi xưa, đi rừng vô mùa mưa gc và đồng đội khi bị vắt cắn thường gỡ con vắt ra.Sau đó dùng tay, hoặc khăn, hoặc vật cứng cạo, tẩy rửa thật kĩ vết cắn thì máu chóng ngừng chảy.Nếu không làm rứa, máu cứ tiếp tục ri rỉ..lâu cầm hơn.
Mô said
Bọn Mô thì lại hay lấy tàn thuốc lá, thuốc lào hoặc tro bếp bôi vô chỗ bị vắt hoặc đỉa cắn.
Hà Bắc said
Em dùng hoạt huyết đan được sản xuất từ đỉa mấy năm nay rồi.
Mô said
Không trách mà anh Mô thấy khi mô trái tim Hà Bắc cũng hừng hực “máu lửa” rứa 😀
ha linh said
Mình cứ bị anh Lọa này làm đủ thứ tồi tệ thế này nhỉ?
Mô said
Nói chung đối với đồng chí 4 tốt 16 chữ ni thì ta phải luôn luôn nêu cao tinh thần: Cảnh giác,cảnh giác, đại cảnh giác thôi.
chiptran said
1kg đỉa hơn cả tháng lương của nghề giáo rồi bác Mô ơi…híc.
Mô said
Rứa thì anh Mô với chiptran chuyển nghề và nắm tai nhau hát vang: “phen này ông quyết đi…buôn đỉa…” 😀
chiptran said
Ý kiến này hay đấy, bán chữ không bằng bán đỉa hở bác Mô? 🙂
Mô said
Thì chiptran thử tính coi, 1 kg đỉa=2 triệu đồng. Chỉ cần mỗi ngày chip hoặc anh Mô đi mò đỉa, chỉ cần mò được 1 lạng chừng 10 con thôi, rứa là đã có 200 ngàn rồi. Vị chi một tháng đã có 6 triệu, gấp đôi lương rồi đó 😀
trà hâm lại said
Mở trang trại nuôi đỉa thôi ! Nếu chỉ thuần túy đỉa có lẽ ” hại ” nhưng thêm gia vị vào chắc … lợi hè ?
Khi chưa biết cho là hại, người biết thì … lợi ! Nhưng chưa biết thì cứ … cấm cái đã.
Mô said
Mô cũng đang nghiên cứu cái trang trại đó đây. Hay là xóm WP mình đụng vốn đi. Mần quả ni chắc thành tỉ phú đó bác ời!
Nó như thành thông lệ rồi bác hè, quản không được thì cấm là xong tuốt.
Dạ Thảo said
Vote năm sao cho cái sự thâm thúy mà hóm hỉnh của anh đó!
Mô said
Út khen làm anh Mô mừng mất ngủ 😀
T.A said
Nói thật, nhìn đỉa em sợ sợ thế nào ấy…
Mô said
Anh Mô cũng không hơn gì T.A. Hễ cứ nhìn thấy con đỉa là anh Mô run cầm cập, người nổi gai ốc lên rồi.
Nhưng được cái nhỡ nó mà bám vào người rồi thì anh Mô lại không sợ nữa. Nhổ một chút nước bọt vào tay, túm lấy con đỉa bứt ra và a lê hấp…vứt đi, sau đó mới tái xám mặt mày vì sợ 😀
Choitre said
Lùi một bước để tiến 10 bước… Lùi sao được, lúc đó chít mịa nó rồi, hổng lẽ để thằng khác tiến lên hưởng lợi à? Cái việc ni chỉ là mơ ước, khó thực hiện lắm.
Mô said
Thì rứa mới có câu “Trâu chậm uống nước đục” đó Choi nờ. Miềng thì hô hào tiến nhanh, tiến mạnh này nọ, nhưng khi tới cái đích cần tiến thì thiên hạ đã tiến trước mình cả thế kỷ rồi.
huongbuoi said
các cụ làng em kể, hồi đó “chúng” còn mua râu ngô, chim sẻ, sừng tru nữa tề… nỏ có cấy chi mà hấn ko mua 1 cách độc địa. ặc, cái bọn đó, chắc mới đẻ ra hắn đã biết lấy tay vả vô mặt mình cho dày và đen rùi bác Mô hè. 🙂
Mô said
Thì có chi mà hắn không mua đâu em. Người mà hắn còn mua nữa là. Nói như các cụ quê choa: Đối với cái quân ni không nhởi được 😀
Một người Huế said
Bài ni tui đã đăng báo Cộng đồng bên Séc.
HÃY ĐỪNG QUÊN LỊCH SỬ
Anh em gì lạ thế?
Đồng chí gì lạ thế?
Chúng nó chỉ lăm le
Biến ta thành nô lệ
xx
Quế,hồi đòi mua rễ
Bắp,lại thích mua râu
Không mua nguyên con trâu,
Sừng móng thôi, là đủ
xx
Lấn từng phân rừng rú
Từng sải nước vùng khơi
Biển đảo từ bao đời
Nay cấm ta lai vãng
xx
Thuê thầu moi khoáng sản
Cung cách sao lạ lùng:
Sát nách mình-thì không,
Chỉ Thích vùng xa lắc*
(Không ý gì hiểm ác
Hãy giải thích vì sao?)
xx
Dân ta luôn ước ao
Sống hòa bình ,hữu nghị
Đồng chí,ra đồng chí
Anh em,xứng anh em
Chứ “Mèo trắng,mèo đen” **
Tốt nhất là cảnh giác.
xx
Bốn ngàn năm dằng dặc
Đủ để hiểu nhau rồi
Chứ Sáu chục năm thôi
Thì lấy gì làm chắc?***
(Mới dạy nhau bài học
Mà cả vạn xác người)
Chi bằng cứ rạch ròi
Như Tiền nhân thuở trước.
xx
Ôi quê hương,Đất nước
Vang mãi lời ông cha:
“Nam quốc sơn hà,Nam Đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư”
xx
“Nam quốc sơn hà ,Nam Đế cư…”
“Nam quốc sơn hà,Nam Đế cư…”
“nam quốc…”
BRNO(SÉC) 6/2009
*Lạng sơn,Cao bằng là những nơi rất gần họ cũng có Bau xit,trữ lượng khá lớn,nhưng họ lại thich vàoTây nguyên.Vì sao?
**Lời Đặng Tiểu Bình:Mèo trắng hay mèo đen gì cũng được,miễn là bắt được chuột.(ý là không phân biệtgì hết khi chọn liên minh,miễn là có lợi cho mình)
***Tính từ 1/10/1949 (quốckhánh TQuốc)đến 2009 là 60 năm
cú đỉn said
Nam quốc sơn hà Đê đế cư ?????
Dạ Thảo said
Áng thơ hay quá! Ngắn gọn mà thâm thúy. Tố Hữu mà sống lại chắc cũng phải bắt tay bằng hữu với bác.
cú đỉn said
Được nữ sĩ Hằng Phương Dạ Thảo ..khen cái câu thơ mở đầu…Nam quốc sơn hà..Lay iem mạnh dạn trình làng nốt 3 câu còn nại cho tròn bài thơ ..Nam quốc :
Nam quốc sơn hà, Đê đế cư
Tuyệt nhiên định phận, bởi khoản tư ( 4)
CHHV, mò dái ngựa ?
Tất nhiên, mi phải chịu vô…t…u…ù..
Dạ Thảo said
Vậy ra “Cú đỉn” là “Một người Huế” à?
Mô said
Tình hình là anh Giai Cú có lý lịch rất chi là “mờ ám”. Hiện nay không ai rõ GC bao nhiêu tuổi, có người cho là đã sáu xọi, GC nhận bốn chục mùa rau muống. Quê cũng không chính xác ở đâu, vì GC nói giọng bắc trung nam đủ cả 😀 Đề nghị mọi người ai nắm được lý lịch trích ngang của Giai Cú thì cung cấp cho Interpol 😀
Dạ Thảo said
Sao lại ăn nói tục tĩu quá vậy?
Mô said
Anh GC nói đùa theo nguyên văn bài thơ đã có trước đó thôi mừ.
Hổng có gì đâu Út à.
cú đỉn said
Gửi DT : Hồi bé khi bọn mình giống như Mô, về quê sơ tán để tránh bom đạn, thấy bà con hay nói nó…”muốn chết thì mò..d ngựa”, hoặc có 1 loại thú hay sống ở bờ ao, bụi tre.. là khắc tinh của các loài cá : con dái cá.. Rồi có loại cà màu tim tím, rất ngon gọi là cà dái dê..từ đó có hàng loạt câu, thành ngữ ..”.mồm chó, vó ngựa”, “khôn, nhanh như dái cá”( người HN không phân biệt được 2 chữ R và D như người quê choa)….thôi, tớ đùa tí còn DT muốn câu thơ “thanh” hơn thì thay chữ d…thành Vó ngựa cho “nhã”.tuy thế chất “chiến đấu” của câu thơ sẽ,,giảm đi rất nhiều .
Mô said
Bài thơ của bác hay quá! Đúng là một tâm lòng người con xa xứ đau đáu với quê hương!
Cảm ơn bác rất nhiều ạ!
huongbuoi said
he he, đúng là nỏ nhởi được thật. mún bắt chúng xếp hàng vả cho mấy phát bác hey. hiii. bữa ni báo có đăng chúng sán xuất li có nhiễm độc đó bác. kinh! 🙂
ha linh said
nhìn “rổ đỉa” sợ quá Mô à.
Mô said
Thì rứa mới nói “dĩ độc trị độc” mà. Nhìn nó thì sợ, nhưng sau cái sợ đó lấp lánh cái giá trị lớn lao của nó, đó là mần được thuốc chữa bệnh. Vì rứa, nếu đổi một cái sợ đó lấy mười cái lợi thì cũng đáng đổi chứ sao.
cú đỉn said
Bé Hn ơi, ngày xưa sống trong rừng, vô mùa mưa , đỉa rừng ( con vắt) nhiều thôi rồi. Đi trên một con đường giao liên ( đường nhỏ chỉ đủ 1 ngài đi), Đỉa rừng ngửi được hơi ngài là..ngóc đầu dậy, ngo ngoe , nhảy tanh tách..chỉ mấy phút sau sờ lên cổ, sờ tay chân.. đã thấy vài con bám vô rồi, chúng còn leo leo cao hơn theo chiều dài thân thể nữa. Bộ đội , TN.xung phong..dân công hỏa tuyên. thường được phát mỗi ngài 1 lọ thuốc chống Vắt ( đỉa rừng).Mỗi khi nghỉ chân, lấy lọ thuốc ra ..chấm chấm quét quét. Vắt ngửi hơi thuốc là rụng lả tả.. Giai cú rất sung sướng khi được mấy chị em quê Hn ( Ngàn sâu, ngàn phố) nhờ giải quyết mấy con đỉa. Cứ nhìn thấy cái hình ảnh mấy con đỉa bám trên bắp chân trắng ngần của các thiếu nữ vùng sơn cước …Giai cú tay run run quệt quệt. Những vệt máu đỏ thắm như màu hoa Pơ lang ( hoa gạo) nhè nhẹ rỉ ra từ vết đỉa cắn..mà run rẩy cả cái con ngài.Ngước nhìn lên mấy gương mặt nhăn nhó Tây Thi ấy mà thấy cuộc chiến tranh ni đẹp đến nao lòng..
T.A said
Lần đầu tiên em đọc thấy cảnh bắt đĩa lãng mạn đến thế, hehehe.
Mô said
Bộ đội thời đánh Mỹ, đánh “nước lạ” có nhiều cảnh lãng mạn lắm T.A ạ. Để dần dần anh Mô kể T.A nghe trong “Cuộc phiêu lưu…” của anh Mô và sẽ được các bạn còm thân yêu của chúng ta bổ sung thêm 😀
ha linh said
Giai cú rất sung sướng khi được mấy chị em quê Hn ( Ngàn sâu, ngàn phố) nhờ giải quyết mấy con đỉa. Cứ nhìn thấy cái hình ảnh mấy con đỉa bám trên bắp chân trắng ngần của các thiếu nữ vùng sơn cước …Giai cú tay run run quệt quệt. Những vệt máu đỏ thắm như màu hoa Pơ lang ( hoa gạo) nhè nhẹ rỉ ra từ vết đỉa cắn..mà run rẩy cả cái con ngài.Ngước nhìn lên mấy gương mặt nhăn nhó Tây Thi ấy mà thấy cuộc chiến tranh ni đẹp đến nao lòng..
————
Giai Cú công nhận lãng mạn thật!
Mô said
Đồng chí Giai Cú giấu đầu hở đuôi nha. Hôm nọ vừa khai trong “lý lịch quân nhân’ là mới bốn mốt mùa hoa cải, chừ lại khai là đi bộ đội thời chống “thằng” Giôn Xơn. Rứa chẳng lẽ đồng chí đi bộ đội hồi còn trong bụng mẹ à?
Tội khai man lý lịch này phải chiểu theo bộ luật mô cho đúng hè 😀
cú đỉn said
Tội nỏ to bằng mấy đc…mần cái TS giả để diễu võ giương oai với hơn 80 Milionen bá tánh…nhé.
Mô said
Hi hi ní nuận kiểu đó thì Mô chịu 😀
Small said
Thời bé đi học, đi ngang qua đồng ruộng bị người trong vùng cầm con đỉa lên trêu, chúng em chạy mất dép :).
Mô said
Hi hi…giống anh Mô
dangthiensonna said
hic hic! Em nỏ hiểu chi cả. Con đỉa ah! Cái con vật em chưa nhìn thấy đã phải chạy, ngày xưa nó nút máu em giờ lại đắt đỏ thế này. Xã hội ngày càng hay
Mô said
Thì rứa mới nói đó Sơn à!
N.V.Thông said
Ngụ ngôn đời mới của bác Mô !
Mô said
Dạ, khi viết Mô cũng không nghĩ được như bác nói đâu ạ. Rất vui khi được bác tặng cho bài viết của Mô một lời khen khiến Mô rất phấn khởi!
Cảm ơn bác!
cú đỉn said
Ăn thua chi, chỗ Giai cú sống bây chừ còn có vô số ngụ ngôn mới nói về cách sống hợp “Đạo lí” của người Việt ta nhé.Giai cú đưa vài thí dụ :
1 – Con cái đặt mô, Bọ mạ ngồi đó
2 – Dạy con từ thủa còn thơ, dạy mẹ chồng từ thủa bơ vơ mới về
3 Thân giai dặm trường
…….Nhiều nỏ kể xiết..nhé , hổng tin cứ hỏi mấy bà con Quê choa miềng đang có họ hàng ở bên Đức thì rõ kẻo baỏ giai cú lói xạo nghe.
Mô said
Buồn hè, khi mọi giá trị đều bị đảo ngược!
Choitre said
Mấy con trong hình trên nọ phải đĩa mô, là lươn đen mà. Con đĩa nó dẹp, thân có nhiều nếp ngang.
Mô said
Chính xác đó là con đỉa đó Choi nờ. Chỉ có điều đỉa ni là đỉa người ta nuôi làm thuốc, nên con nào con nấy béo múp, no căng nên mới trông như rứa đó.
ha linh said
Mô nì, tui nghĩ bắt khi mô ch được một kg đỉa hả Mô?
Mô said
O không nghe câu ca chi của Nam bộ đại loại là: Đỉa nhiều như bánh canh đó…
O muốn chuyển sang nghề đi bắt đỉa dễ không, chưn O trắng ngừn, nhiều dinh dưỡng rứa chỉ cần cho xuống nác một lúc, rút lên là cả yến chớ nói chi là một kg 😀
ha linh said
may, chân tui đen sì!
Mô said
Rứa thì đỉa càng thích. Chưn đen chứng tỏ nhiều máu 😀
T.A said
Trời, gì anh Mô cũng nói được hết… Bái phục !
Mô said
T.A có muốn chuyển sang nghề bắt đỉa không? Chưn T.A mà thò xuống làm mồi, chắc đỉa bu vô có mà hàng tạ 😀
ha linh said
răng mà mâu thuẫn rứa hè, trên nớ thì nói chân trắng hút đỉa, dưới ni lại nói chân đen cũng OK.
Mô said
Bởi vì đỉa như đàn ông bầy tui, chưn chi…cũng hút 😀
cú đỉn said
Rứa o HN không nhớ câu châm ngôn nổi tiếng .” Chân đen, chân trắng..nỏ răng, miễn là chân phụ nữ..cho xuống nác dụ đỉa” à ???
ha linh said
em mới nghe anh Giai Cú nói bây chừ!
T.A said
Em chả dại nghe anh Mô đưa chân bắt đỉa đâu! Tiền hổng biết bao nhiêu, mà chân đầy “hoa cỏ mùa xuân”, chít em !
Mô said
Tiền nhiều chớ T.A, một kg = 2 chiệu mừ. Huống chi chưn T.A mỗi lần thò xuống khoắng được một tạ đỉa 😀
an nghe said
cheo ui quê tui đỉa cả mớ tê
anh mô thích tui dẫn về nhà tui mà buôn he.
Mô said
Rứa thì chứng tỏ môi trường quê an nghe rất chi là trong sạch vững mạnh! Chúc mừng!
an nghe said
mà tui nghe nói là đỉa mà hut máu trâu bạc là vị thuốc gia truyền dân gian quê tui ni tê.
Mô said
Rứa à, có lẽ đúng, ở nước ngoài người ta cũng cho đỉa hút máu ngựa để làm thuốc đó!
NhiMilk said
=)) mấy bác miền trung nói chi mờ hiễu sơ sơ